Friday 29 October 2010

Điện thoại từ ĐSQ Anh

Hôm nay, tôi nhận được điện thoại từ Đại sứ quán Anh: "Hello, chị có phải là Ngọc Lan?" "Vâng, em Lan đây ạ." "Tôi gọi từ đại sứ quán Anh Hà Nội, mời chị 2 giờ trưa ngày 1 tháng 12 đến phỏng vấn." "Vâng, 2 giờ ngày 1 tháng 12. Em biết rồi ạ. Cảm ơn chị."

Tôi làm tiếp một chuyến ra Hà Nội. Đợt này ảnh hưởng el nino, al nina gì đấy nên thời tiết sẽ còn lạnh hơn. Thôi tiêu tùng tôi rồi. Đang hen suyễn thế này ra đó có mà chết cóng >.<

Wednesday 27 October 2010

Ngày ở Hà Nội...

là những kỷ niệm dịu ngọt. Trời Hà Nội rất đẹp, người Hà Nội rất thanh lịch, món ăn Hà Nội rất ngon, phố phường Hà Nội lãng mạn một cách lạ kỳ. Kỷ niệm về Hà Nội nhẹ nhàng như một thoáng đạp xe qua nhà thờ lớn, nghe mùi hương hoa sữa nồng nàn trên tóc. Mỉm cười soi mình xuống bờ hồ giữa lòng thủ đô, thấy một chút rung động trong lòng người Sài Gòn.

Đứng trên cầu Thê Húc

Ngắm làn nước trong xanh hồ Hoàn Kiếm

Dừng trước nhà thờ Lớn

Monday 25 October 2010

Tôi xin visa đi Anh

Sáng 25 tháng 10, tôi dậy từ sớm, tắm rửa thay đồ, xem lại hồ sơ một lần nữa, chào 2 bạn cùng phòng và bắt taxi đến số 31 Hai Bà Trưng - văn phòng đại sứ quán Anh tại Hà Nội.

8:15 đại sứ quán chưa mở cửa, tôi xuống đường, đứng trước cổng đợi

8:30 kiểm tra danh sách khách hẹn, để lại điện thoại di động và bước vào phòng nộp hồ sơ

8:45 nhoẻn miệng cười chào buổi sáng cô nhân viên Hà nội xinh đẹp. Cô nghía qua tờ application của tôi rồi hỏi đi hỏi lại 3 lần, cùng 1 câu hỏi: "Chị nộp visa đi Anh diện gì?" Tôi khẳng đinh: "Thưa, em sang kết hôn diện hôn thê và định cư." Cô ấy hỏi lại: "Chị sang Anh kết hôn rồi sẽ quay về Việt Nam chứ?" Tôi vẫn một mực: "Không, em sang kết hôn và định cư tại Anh, thành phố Sheffield." Cô nhân viên vẫn hỏi lại: "Chị xin visa kết hôn và định cư." >.< Tôi vẫn rất kiên nhẫn "Đúng thế chị ạ."

9:10 cô nhân viên đưa tôi một bản khai giấy và yêu cầu điền lại toàn bộ thông tin. Lý do: Bản khai online của tôi ghi là: Unmarried partner - theo lời cô là không chính xác với mục đích của tôi. Thế là lủi thủi ra bàn điền lại. Bàn không có ghế, tôi đứng suốt 30 phút để viết lại tờ khai dài 10 trang.

9:40 chờ đợi... chờ đợi... chờ đợi đến lượt mình

9:50 rốt cuộc cũng nộp được hồ sơ. Tôi nộp tất tần tật giấy tờ, bằng chứng, thư giới thiệu,... bản photo lẫn bản chứng. Kệ, sau này họ cũng trả về. Cô nhân viên có vẻ hơi shock khi nhận được xấp hồ sơ nặng hơn 1 ký của tôi. ;D

10:05 đóng tiền mở hồ sơ, tiền postage trả passport và bằng chứng về tận nhà, lấy vân tay điện tử, chụp ảnh

10:10 cảm ơn cô nhân viên, tôi bước ra khỏi cổng đại sứ quán. Thấy người nhẹ nhỏm gì đâu.

Tuy lần này ra Hà nội, tôi đinh ninh sẽ được phỏng vấn ngay như trường hợp bạn Thảo trên wtt, nhưng do hồ sơ xin định cư quá tải nên họ bảo sẽ liên lạc lại sớm nhất có thể. Thế cũng hay! Đi thêm lần nữa, thêm một dịp ra chơi Hà nội.

Thế là xong một giai đoạn nữa rồi đấy.

Friday 22 October 2010

Goodbye

I wanted a perfect ending, now I've learned, the hard way, that some poems don't rhyme, and some stories don't have a clear beginning, middle and end. Life is about not knowing, having to change, taking the moment and making the best of it, without knowing what's going to happen next.

When I see your last smile, and I know it's not for me, that's when I'll miss you. I know that was the end.

Tuesday 19 October 2010

Tình nhỏ làm sao quên

Hồi đó tôi thích đọc truyện Đoàn Thạch Biền lắm.


Truyện nào cũng mua, mua xong rồi về ngấu nghiện đọc ngay. Vẫn còn nhớ mang máng nào là: Mùa hè khắc nghiệt, Những ngày tươi đẹp, Mùa hè quái ác, Gió cuối năm,... toàn những cảm xúc linh tinh, lãng đãng tuổi học trò. Chuyện áo trắng mà, ai mặc áo học sinh cũng thấy mình trong đó, vừa đọc vừa tủm tỉm cười, thấy ĐTB sao viết truyện của ổng mà giống mình. Những câu chuyện mà tôi đã đọc đều có một ý nghĩa của nó. Câu chuyện nào cũng mang những trải nghiệm khác lạ và tin nhắn sâu sắc đến độc giả.

ĐTB hay viết về Đà Lạt. Tôi không thích Đà Lạt. ĐTB kể chuyện những chàng ngông ngông. Tôi chúa ghét kiểu đàn ông như vậy. ĐTB đối thoại kiểu như:
- Anh biết hoa marguerite có ý nghĩa gì không?
- Tôi vốn dốt về các loài hoa. Tôi nghĩ nó sẽ đẹp hơn khi được em cầm trong tay
Kiểu những chàng đào hoa hay nói với các cô gái. 
ĐTB kết truyện bằng những cuộc chia tay, những cái chết, những cuộc tình không có đoạn kết. Có khi mọi bi kịch cố tình dồn vào một đoạn kết ngắn ngủn:
Đám tang kết thúc vào buổi chạng vạng. Mọi người vội vã ra về. Không còn ai nhìn rõ mặt ai. Thế cũng hay. Người ta không phải e ngại là mình đã khóc. Mà tại sao lại phải khóc như tôi, trái tim đất sét cho một cô bé mát nhỉ? Hãy để dành nước mắt cho những người xứng đáng hơn.

Làm tôi lúc nào cũng khóc khi gấp sách lại.
Đó là Tình nhỏ làm sao quên.

Lớn lên gặp người như vậy.

Lúc yêu mình thì bỡn cợt mình, tung hứng tình cảm mình. Lúc mình yêu người khác thì quằn quại kiểu: "Tôi lúc nào cũng nghĩ đến em, cầu mong cho hạnh phúc của em."Lúc mình cần thì đang ở bên cạnh với người khác, chăm sóc cho một người khác nữa. Tôi hỏi lại:" Có bao giờ anh nói muốn gặp tôi, tôi lắc đầu từ chối hay chưa?". Thậm chí! Trời ơi! Thậm chí!

Thành ra, tôi cũng là một cô nàng mát, rượt đuổi theo những ý nghĩ không thực, nói chuyện với chính mình và tưởng tượng những điều mông lung. Tôi muốn đổ thừa cho hoàn cảnh lắm chứ! Có nhiều thứ để tôi có thể bụôc tội: Hoàn cảnh, thời gian, không gian, quan hệ chưa kịp khép, nhu cầu của bản thân, quan niệm lệch lạc, đạo đức suy đồi, ... vân vân. Có cả triệu lý do ở đó khiến tôi điên và gầm rú không thành tiếng. Cho tôi hỏi còn lý do của anh là gì?

Rốt cuộc gặp người như vậy chỉ khiến tôi nửa tỉnh nửa mê.        



Tuesday 12 October 2010

I'm going to Hanoi for visa application

Monday morning, it was like a sign in the air that I gonna have a worst day in my life: endless rains, flooded roads, moody officers, crazy crowd, dirties side walks, etc... I couldn't believe that I managed to get it over.

I woke up very early, got dressed, put some makeup, checked every single documents again then got ready to leave the house. It suddenly rained. My time was flying, it couldn't be delayed, I needed to be at the embassy on time. I drove so fast, going thought few traffic jams. Holy #*@?/ I forgot my engagement photos. Mom gave it to my aunt the other day and she forgot to bring it back. Ok! I talked to myself I can handle it, I would be honest to the girl and she would understand.

Got the British embassy at 8:30, not too bad I thought. I parked my bike at the hospital's parking lot and I made a swear that I would never ever give birth to my child there. A horrible place!

The door man was nice. He did his job well, I was just afraid he could see the little scissors in my bag. I brought it just in case.

I quickly followed instruction and entered the visa room. There was a girl. She said hi to me and started to talk about her visa. Her name is Van, she's going to England to enjoy Noel with her boyfriend. That sounds sweet. Then the receptionist showed up. She called application owner name one by one. All of us received the same cold behavior, 2 questions and an instruction.
- you've ever been to uk?
- no, madam
- yr type of visa?
- get married then settlement
- then you must submit ur app in Hanoi

For god save me, I'm going to Hanoi.

Friday 8 October 2010

Memorial dates to me

Phew why am I so nervous right now?

I'm going to come to the biometric test at the British embassy on next Monday. Am I thinking too much or Steph doesn't show much caring on my feeling for the moment? He got angry with me on yahoo while asking for my details of the invitation letter. He would never know that I was in a meeting, talking to my new boss who had put so much high expectation on my job; and a good friend of mine who was in pain because her boyfriend had been treating her as a toy. I know that he loves me very much. However, he would never now that he could hurt me sometime with that cold behavior. I'm a woman after all.

It's raining outside like I'm tearing inside my heart. I'm siting here and listing the memorial dates of our relationship that I wonder he's ever remember all of them.

First met in vietnam  : 15 october 2005
First call                   : 17 october 2005
First holiday             :  6 november 2005
First mail                  : 1 january 2006
Proposal date           : 4 january 2009 
Engagement date      : 12 september 2010
Second holiday         : 1 january 2009
Third holiday             : 2 july 2009
Fourth holiday           : 28 october 2009
Fifth holiday               : 18 march 2010
Sixth holiday              : 13 july 2010
Seventh holiday          : 15 september 2010
 ...

Still sitting here and listing...