Ai đã một lần đến mảnh đất được xưng tụng bằng mỹ danh Tây Đô mới cảm được được câu ca: '' Cần Thơ gạo trắng nước trong / Ai đi đến đó, lòng không muốn về.
Cứ hình dung, trong lãng đãng mờ sương và thoang thoảng hương phù sa, Cần Thơ buổi sớm thật nên thơ trong tiếng hò sông Hậu. Tất cả vẽ nên một bức tranh chân chất vùng châu thổ...
Hò ơ, hò ơ ớ ơ...Cần Thơ gạo trắng nước trongAi đi đến đó, lòng không muốn về... Nước phù sa là nước dòng sông Hậu,Đất lành chim đậu là đất Cần Thơ...
Thế rồi sau khoảng “lặng” chừng 40 phút di chuyển giữa mênh mông sóng nước, không gian như vỡ oà bởi tiếng rao hàng lảnh lót từ khắp các ghe thuyền thay lời chào khách phương xa... Đúng như những gì mường tượng, Cái Răng phô diễn diện mạo của mình qua hàng hàng lớp lớp ghe thuyền thúng mủng, sôi động náo nhiệt kẻ mua người bán. Nét độc đáo dễ thấy trong toàn cảnh không gian chợ chính là cách tiếp thị chào hàng rất độc đáo: mỗi chiếc ghe có một ngọn sào treo những sản vật của vùng sông nước: bắp cải, bí ngô, chuối, chôm chôm, bông lúa... Ngọn sào thay cho pa - nô, áp phích quảng bá, một hình thức giản dị, tiết kiệm nhưng đã làm nên nét văn hóa của chợ nổi. Cứ thế, người ta thoả sức bán mua. Sầm uất là thế nhưng chợ nổi cũng nhanh chóng tan tầm theo con nắng dần lên.
Chúng tôi từ giã phiên chợ độc đáo mang theo câu hò mượt mà của một bóng áo bà ba thoắt ẩn thoắt hiện theo nhịp chèo đò. Về trung tâm thành phố khi đèn đường đã tỏ. Mai về Sài thành phồn hoa đô hội sẽ mang theo bao điều nhung nhớ. Cần Thơ ơi....
No comments:
Post a Comment